Độc thoại ...mùa đông ...


Câu chuyện Mùa Đông......
                      
                         

          Đêm vắng...

                           .Cô đơn...
                                                          .Lạnh..
         Đêm vắng ...Thời gian là cái vô hạn ,chẳng có bắt đầu cũng chẳng có kết thúc ...Tôi vén màn đêm bằng một hành động ..của một kẻ đang lỗi nhịp ..trái tim...
                        Đêm thật vắng ...mọi thứ chậm rãi ..đủ để cảm nhận sự cô đơn ...không gian thật yên tĩnh ..quàng lại chiếc khăn màu trắng người đã tặng ..... ..cố không nghĩ đến ...vậy mà ....hình như..... vòng tay kia mềm mại hơn bất cứ chiếc khăn nào ..làn môi kia nhẹ và nồng nàn hơn bất cứ mồi thuốc nào ....mùa Đông nếu không có người ...dù cuộn kín trong chăn.và đăng sau ô cửa kính cũng vẫn thấy lạnh lẽo ..cái lạnh từ trái tim mình .ứa nghẹn khi nghĩ đến người.
                  ......dường như mùa Đông làm ta cảm giác rõ nhất giá trị của hơi ấm ..phần cơ thể áp mặt nhả khói vào khe cửa đang run lên ..khác hẳn phần chân ấm trong chăn..nửa đêm ngủ trở mình ..thấy giật mình vì nửa kia giường lạnh khốc ..ôm vai mình sờ lên ngực mình nơi trái tim ..thấy hơi ấm là biết mình vẫn sống ..nhưng cứ trở mình ..cứ thức giấc là chạm đến nỗi cô đơn ....cố đốt một điêu thuốc ..mồi lửa lóe lên đỏ rực trong bóng đêm ...đêm rộng và sâu kinh khủng ..ném tiếng thao thức vào đêm mà không có phản hồi ..cố bật chiếc Jipo kỷ vật ....
          .........  đêm cứ im lặng .......
                ...............vui nhanh đến nhưng nỗi buồn lại chậm qua...
        .....không gian yên ắng  thật loãng ..khi tôi buồn vì trái tim cô đơn ..những hàng cây bên đường dịu dàng như mơn trớn ..
                    .Hà nội mùa thu cây cơm nguội vàng cây bàng lá đỏ .nằm kề bên nhau ..phố xưa nhà cổ mái ngói thơm nồng...xa xa văng vẳng câu hát ...buồn đến nát lòng .
               .đêm vắng con đường cũng vắng lặng như lòng người vậy ..ai cũng muốn đi về để sưởi ấm nhau trong những ánh đèn vàng đằng sau ô kính ...bỏ lại con đường và những ban công cô đơn .....
                            Tôi sợ mùa Đông ..sợ cảm giác co ro ớn lạnh phải tự ôm vai mình đi về trên những con phố vắng ...vắng đến mức chạm được tiếng lá rơi...vắng tới mức cơn gió thổi gặp kẻ bộ hành ..mừng rơn reo vi vút trên vành tai phơn phớt lông măng run rẩy ...tự dưng thấy buồn và nhớ ..nhớ những khi hai đứa tay trong tay ..hai bàn tay trong một túi áo khoác ..kéo tôi ngã vào người ...cảm thấy như những mạch máu ấm chảy lan sang nhau nồng nàn ...nhìn sâu vào mắt người rất buồn ...có gì đó u ám ...cũng vì  ánh mắt đó làm cho tôi ...không thể quên ............mùa đông ơi mùa đông ......tôi muốn thời gian quay ngược lại ...để được cùng người cười hả hê khi ăn những que kem lạnh đến buốt răng..lang thang đó đây ..mạo hiểm với những trò chơi....sợ đến co người ...tay tìm tay nắm chặt trong niềm hạnh phúc ....
                Cơn gió hú gào tên ai trong đêm vắng ...tiếng lá rơi lạo xạo trở nên vô duyên vì đã phá vỡ bản hợp âm của tiếng lòng tôi đang thổn thức ...
               .............cái lạnh từ trái tim mình .....
                    .....................ứa nghẹn khi nghĩ đến môt nhịp tim đã lỗi nhịp.....
                                                            Mùa Đông đã mang đi hơi ấm từ thửa nào .....

Filed Under: ,

About the Author

My name is Dinh Quang Huy or known as alias NhamNgaHanh .I made this template in magazine style and named it Simplex Darkness .I hope it helpful to persons who want a solutions for a template in Blogspot.To download this template and see template install instruction ,go to Simplex Design blog.

Leave a Reply